nhacaiuytin
2024-06-01 21:32:20 - Lượt xem: 382



nhacaiuytin

Tôi còn nhớ vào một đêm mưa rất lớn, cả xóm đều bị cúp điện, khi ấy tôi đang ở cùng với ngoại nhưng lại không có đèn cầy trong nhà. Tôi đã chạy đi mua nhưng không có, tôi chạy thoáng qua một căn nhà với mình ướt nhẻm, bỗng có cô Tư hàng xóm kêu tôi lại và hỏi rằng: “Con đi đâu 'dậy', con đi vô đây đục mưa nè, để ướt hết trơn”. Tôi mới cất tiếng nói trong cơn mưa tầm tả: “Dạ, con đi mua đèn cầy 'dìa' cho ngoại, nhà con bị cúp điện tối thui à”. Cô mới nói tiếp: “Con chờ Tư chút, nhà Tư còn một cây để Tư lấy ra cho con đem 'dìa' đốt lên cho sáng”. Tôi nghe được câu nói mà mừng rỡ lên hẳn, cô đem ra tôi vội nói: “Dạ, con cám ơn cô”. Rồi chạy một mạch về nhà, thắp lên ngọn lửa ấm áp trong đêm mưa lạnh giá. Bây giờ, tôi ngồi nhớ lại ngọn lửa trong đêm đó, mà nghĩ rằng nó đã cháy bằng cả sự yêu thương giữa người với người, một ngọn lửa sẽ chẳng bao giờ tắt đối với tôi và cả những cái nghĩa tình của người dân quê nơi đây.nhacaiuytin